top of page
Writer's pictureCRYSTAL H. VO

THE SAD EYES/ CẶP MẮT BUỒN



Earlier today I stopped at a shopping center to buy some ready-made food. When I turned in to park my car, I saw an older woman sitting on a sidewalk, right outside of a restaurant, beneath an awning. I noticed that her clothes were wet due to rain. What stood out from her were her two big and sad eyes. They looked straight at me as I parked my car. They seemed to follow me as I left my car to walk into a restaurant.


The same big, melancholy eyes 👀 looked at me when I walked toward my car. I stopped and placed a few dollar bills in her hands. She looked at me and said, “Thanks.” I didn’t catch any glimpse of a smile on her, but the same sad eyes were staring into space. As I got inside my car, I stayed a bit longer to observe her. There she was sitting on the pavement with her wet, old ragged clothes on. An old clothed bag, perhaps her only possession, was laying next to her. With a cigarette in her hand, she talked to herself as if someone was right there next to her.


As I left the parking lot, my heart was heavy for carrying a set of sad eyes which were reminded of mine many moons ago...


-----


Sớm nay tôi dừng lại ở một trung tâm mua sắm để mua một số thực phẩm làm sẵn. Khi tôi quay vào để đậu xe, tôi thấy một người phụ nữ lớn tuổi đang ngồi trên vỉa hè, ngay bên ngoài một nhà hàng, bên dưới một mái hiên. Tôi nhận thấy rằng quần áo của cô ấy bị ướt do mưa. Điều nổi bật ở cô là đôi mắt to và buồn. Họ nhìn thẳng vào tôi khi tôi đỗ xe. Họ dường như đi theo tôi khi tôi rời xe để đi bộ vào nhà hàng.


Cũng chính đôi mắt to u sầu 👀 nhìn tôi khi tôi đi về phía xe của mình. Tôi dừng lại và đặt vào tay cô ấy một vài tờ đô la. Cô ấy nhìn tôi và nói, "Cảm ơn." Tôi không thoáng thấy cô ấy nở nụ cười nào, nhưng cũng chính đôi mắt buồn ấy đang nhìn chằm chằm vào không gian. Khi vào trong xe, tôi ở lại lâu hơn một chút để quan sát cô ấy. Cô ấy đang ngồi trên vỉa hè với bộ quần áo cũ rách ướt át. Một chiếc túi vải cũ, có lẽ là vật sở hữu duy nhất của cô, đang nằm bên cạnh cô. Với điếu thuốc trên tay, cô ấy nói với chính mình như thể có ai đó đang ở ngay bên cạnh cô ấy.


Khi tôi rời bãi đậu xe, lòng tôi trĩu nặng vì mang theo một đôi mắt buồn gợi nhớ về những năm tháng trước đây của tôi ...


13 views0 comments

Comments


bottom of page